TÔI ĐI NGHE AMPLI ĐÈN
Đã lâu, tôi mới đến chơi nhà anh. Một người bạn làm công tác đối ngoại nhưng lại say sưa yêu nhạc. Ngẫu nhiên ấy cho phép tôi tình cờ được thưởng thức một CD quen thuộc của Laura Fygi – The Latin Touch, chương trình mà ở nhà tôi đã nghe đến thuộc. Có điều, hôm nay giọng ca của Laura sao như mượt mà sâu lắng hơn? Tôi đem băn khoăn hỏi người bạn, anh cười và chỉ cho tôi 1 cục sắt đen thui thủi nằm ở góc nhà, phía trên lổn nhổn mấy cái bóng thủy tinh to nhỏ phát ra thứ ánh sáng đỏ lờ mờ, “ Nó đấy, ampli bóng đèn đấy. Thứ này chơi mấy đĩa nhạc jazz cổ điện nghe giọng hát sướng lắm…”. Không nén nổi tò mò, tôi bước lại gần cái “cục sắt” kì dị kia. Cảm giác đầu tiên là hơi nóng tỏa ra từ các ampli bóng đèn. Tôi nghĩ bụng: “Cái của này mà nhà cửa chật chội, lại giữa mùa hè oi bức, thì sướng phải biết”. Thật lòng mà nói, quả là tôi không có mấy tí cảm tình về cái loại ampli trông có vẻ đồ cổ này.

Sau khi trở lại yên vị trên ghế và chiêu một gụm nước trà, anh bạn từ tốn cho tôi biết chiếc ampli Tube Technology mà tôi vừa xem là hàng second-hand của Anh, anh mới mua được với giá 900 USD, sau khi đã tốn khá nhiều công sức tìm hiểu trên mạng và lang thang qua một số cửa hàng… Anh cho biết, hiện nay nhiều người yêu nhạc nhất là nhạc cổ điện và nhạc jazz có xu hướng chuyển sang chơi ampli đèn vì khả năng diễn đạt âm sắc nhạc cụ acoustic khá dễ nghe của thứ ampli này.

Chúng tôi tiếp tục thưởng thức nhiều đĩa nhạc khác nhau, từ cổ điển sang jazz rồi pop… Tôi bắt đầu khám phá ra một điều: chiếc ampli bóng đèn xấu xí này có bản sắc âm thanh thật đáng chú ý. So với các ampli bán dẫn tầm tiền tương đương, âm thanh của nó khá mềm mại, ấm áp và dày dặn. Anh bạn cho tôi biết anh phải chọn loại ampli này vì nó được chế tạo theo mạch đẩy kéo, công suất gần 40W một kênh mới đánh được đôi loa Tannoy S10 của anh đầy tiếng như thế.

Tôi chợt nhớ đến câu chuyện Trương Chi được bà kể cho nghe hồi nhỏ, một liên tưởng xa
“Ngày xưa có anh Trương Chi
Người thì thậm xấu, hát thì thậm hay…”Cái anh Trương Chi ấy đã làm mê mẩn cả nàng Mỵ Nương xinh đẹp bằng tiếng hát. Và cái “cục sắt” này cũng thế: nhìn thì xấu nhưng âm thanh đầy ấn tượng.

Theo lời anh, ampli đèn cũng có nhiều loại khác nhau. Phụ thuộc vào kết cấu mạch công suất mà chia ra loại push-pull (đẩy kéo) và loại single-end. Loại đẩy kéo thường mạnh hơn loại single-end. Thông thường ampli đẩy kéo trên thị trường có công suất ra khoảng từ 20-40W một kênh, khá phù hợp để phối ghép với các loại loa thùng có độ nhạy từ 88dB trở lên. Loại single-end có công suất nhỏ hơn nhiều, chỉ khoảng 3-15W. Tuy công suất nhỏ nhưng ampli single-end giá cũng không thấp hơn loại đẩy kéo, thậm chí có nhiều chiêu giá còn cao hơn! Muốn chơi single-end giá cũng khá cầu kì, phải có đôi loa độ nhạy cao, hệ thống dây loa, dây tín hiệu có chọn lọc mới thể hiện được ưu thế. Đối với một kẻ “ngoại đạo bóng đèn” như tôi, những điều anh bạn nói quả là nhiều mới lạ và thú vị. Anh kể lại những việc đi công tác ở các nước Châu Âu, Nhật Bản và Hồng Kong, anh thường dành hết thời gian rảnh rỗi để đi thăm thú các cửa hàng bán đồ âm thanh và khám phá ra nhiều điều thú vị về cách chơi đồ âm thanh, cách thưởng thức âm nhạc của những người mê âm thanh trên thế giới. Anh say sưa kể cho tôi nghe về khu Akihabara ở Nhật, một “siêu chợ âm thanh” có thể nói lớn nhất, tập trung và ấn tượng nhất so với tất cả các nơi khác anh từng qua. Tại đó, dân chơi người Nhật mua bán đồ âm thanh tấp lập suốt ngày.

Theo đánh giá của anh, dân chơi Audio Nhật Bản có lẽ là những nhà ưa chuộng ampli bóng đèn hơn cả, họ sưu tầm rất nhiều loại ampli bóng đèn cũ và mới, các loại đèn điện tử sản xuất từ hồi đầu thế kỉ, thành lập các hội chơi ampli đèn và đặc biệt rất thích chơi ampli lắp tay. Trình độ thưởng thức âm nhạc của người Nhật tinh tế và khá gần gũi với cách cảm thụ của người Việt Nam. Tuy nhiên, do có điều kiện tiếp xúc với rất nhiều thương hiệu, phần lớn họ chọn máy theo chất liệu âm thanh chứ không chạy theo tên tuổi hãng nọ hãng kia như ở ta, vì không phải cứ hàng hiệu và đắt tiền là âm thanh đã hay như ý. Thật đúng là cách nghĩ, cách chơi của mấy anh nhà giàu… khôn ngoan.

Câu chuyện giữa chúng tôi thật lâu trong khi tiếng nhạc jazz từ chiếu ampli bóng đèn ở góc nhà vẫn văng vẳng nhẹ nhàng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua, tôi chia tay anh với những suy ngẫm về những gì đầy hấp dẫn của một công nghệ cũ đang phục sinh. Có lẽ, tôi cũng sẽ kiếm một chiếc ampli bóng đèn để nghe thử chăng…?

Nguồn: audio.vn