Với sự phát triển của các hệ thống xem phim tại gia, các định dạng âm thanh surround mới cũng đã dần dần xuất hiện và nâng cấp, mang lại nhiều chi tiết và cảm giác chân thực hơn cho trải nghiệm điện ảnh gia đình. Trong số đấy, có 2 định dạng âm thanh surround phổ biến là DTS và Dolby Digital.
Cả DTS và Dolby Digital đều là công nghệ nén âm thanh, cho phép các nhà sản xuất phim ghi lại những âm thanh surround có thể được tái tạo trong rạp chiếu phim cũng như là rạp chiếu phim tại gia. DTS được mã hóa ở tốc độ bit cao hơn, và do đó được nhiều người đánh giá có chất lượng tốt hơn. Nhưng cũng có nhiều người khác cho rằng Dolby Digital tiên tiến hơn và tạo ra chất lượng âm thanh tốt hơn ở tốc độ bit thấp hơn.Vậy sự khác biệt giữa chúng là gì?
DOLBY DIGITAL:
Dolby Digital là codec âm thanh đa kênh của hãng Dolby Labs. Đinh dạng này mang lại trải nghiệm âm thanh vòm như rạp chiếu phim và thường được gọi là “tiêu chuẩn công nghiệp”.
Bộ phim đầu tiên sử dụng Dolby Digital chính là Batman Returns vào năm 1992. Kể từ đó, Dolby đã nghiên cứu và phát triển codec này, bao gồm Dolby Digital Plus, định dạng hỗ trợ âm thanh vòm HD và kênh loa lên đến 7.1. Sau đó là Dolby TrueHD, một định dạng giúp bộ phim giữ được chất lượng ghi âm chính trong phòng thu; và rồi sự xuất hiện của Dolby Atmos – hệ thống âm thanh dựa trên đối tượng mà nhiều người ắt hẳn đã từng nghe qua.
DTS:
DTS ( Digital Theater Systems – Hệ thống Rạp hát Kỹ thuật số) được thành lập vào năm 1993 để cạnh tranh với Dolby Labs về ưu thế của âm thanh vòm. Công ty đã có một bước đột phá lớn khi đạo diễn Steven Spielberg chọn DTS cho bộ phim đình đám của mình, Jurassic Park (Công viên kỷ Jura).
Vào năm 1996, DTS bắt đầu phát triển và đặt chân vào lĩnh vực hàng tiêu dùng. Dù rằng có thể không nổi tiếng bằng Dobly Digital, nhưng nhiều người tin rằng DTS cung cấp chất lượng âm thanh tốt hơn vì chúng mã hóa âm thanh ở tốc độ bit cao hơn.
Giống như Dolby Digital, DTS kể từ khi ra mắt cũng đã nghiên cứu và phát triển nhiều định dạng âm thanh vòm tiên tiến hơn, bao gồm DTS-HD High Resolution, hỗ trợ lên đến 7.1 kênh loa; DTS-HD Master Audio mang lại chất lượng âm thanh chuẩn phòng thu; và DTS: X, định dạng giúp DTS cạnh tranh với Atmos của Dolby.
SỰ KHÁC NHAU GIỮA DTS VÀ DOLBY DIGITAL:
Dolby Digital và DTS đều có thể mang đến trải nghiệm âm thanh vòm tuyệt vời – nhưng có một số khác biệt chính giữa 2 định dạng phổ biến này.
Sự khác biệt lớn nhất chính là mức độ nén và tốc độ bit. Dolby Digital nén âm thanh kỹ thuật số 5.1 xuống tốc độ bit 640 kbits /s đối với đĩa Blueray, và thấp hơn một chút ở đĩa DVD với tốc độ 448 kbits / s. Mặt khác, DTS ít bị nén hơn và hỗ trợ tốc độ bit cao hơn lên đến 1,5Mb /s (Blu-ray) và 768kbits/s (DVD).
Khoảng cách nén sẽ càng tách biệt rõ ràng hơn ở các định dạng cao hơn. Dolby Digital Plus hỗ trợ lên đến 1.7Mbps, trong khi độ phân giải cao DTS-HD hỗ trợ lên đến 6Mb / s. Về lý thuyết, ít nén hơn trong quá trình mã hóa tương đương với âm thanh chi tiết hơn mang lại âm thanh gần với chất lượng phòng thu hơn. Tuy nhiên, codec của Dolby được cho là có hiệu quả hơn codec DTS và do đó có thể cho âm thanh tốt hơn ngay cả ở tốc độ bit thấp hơn.
DTS:X VS DOLBY AMTOS:
DTS:X và Dolby Amtos là những công nghệ âm thanh hàng đầu dành cho hệ thống rạp chiếu phim tại gia, là một bước tiến so với âm thanh surround truyền thống. Chúng tái tạo các hiệu ứng dựa trên đối tượng, chẳng hạn như máy bay bay trên đầu hoặc đạn bắn xung quanh phòng, nhờ nhiều tín hiệu âm thanh nhằm mục đích thiết lập với số lượng loa lớn hơn 5.1 tiêu chuẩn. Và một lần nữa, giữa chúng đều có một số khác biệt chính.
Dolby Atmos sử dụng loa đặt trên trần nhà để tạo ra một “vòm âm thanh” bao quanh người xem. Nếu người dùng không có hoặc không thích lắp đặt hệ thống loa âm trần, thì vẫn có các lựa chọn đơn giản hơn, chẳng hạn như các củ loa Atmos (củ loa hướng lên trên) hay các soundbar tích hợp các củ loa hướng lên trần, giúp mang lại các hiệu ứng tương tự. Hiện nay, đã có rất nhiều thương hiệu âm thanh cũng đã hỗ trợ định dạng Dolby Atmos, cũng như trên các đĩa Blu-ray và các dịch vụ xem phim trực tuyến như Amazon Prime Video, Netflix và Disney +.
DTS:X mang tính linh hoạt hơn đôi chút. Định dạng này hoạt động với các thiết lập âm thanh vòm tiêu chuẩn và không yêu cầu thêm loa âm trần. Bạn cũng có thể điều chỉnh các đối tượng âm thanh theo cách thủ công, nghĩa là bạn có thể tăng âm lượng giọng nói trên nhạc nền để nghe đối thoại dễ dàng hơn, hay điều chỉnh tiếng hiệu ứng cho hoành tráng hơn. Khoảng 90% các thương hiệu âm thanh, đặc biệt là các thiết bị AV tiêu dùng, đều có hỗ trợ DTS:X, tuy nhiên định dạng này lại ít thông dụng hơn; Amazon Prime Video và Netflix hiện đều không hỗ trợ DTS: X.
VẬY LỰA CHỌN NÀO TỐT HƠN?
Về mặt lí thuyết và thông số, DTS có phần nhỉnh hơn so với Dolby Digital, nhưng rất nhiều Audiophile vẫn lựa chọn Dolby do dễ set up hơn và cũng không cần điều chỉnh loa quá phức tạp. Dù là sử dụng DTS hay Dolby Digital, thì chúng đều mang đến cho người dúng một trải nghiệm điện ảnh sống động nhất.
Nguồn: Đông Thành- Hòa Phúc